Header Ads

Đa văn khuyết nghi, thận ngôn kỳ dư, tắc quả vưu; đa kiến khuyết đãi, thận hành kỳ dư, tắc quả hối. Ngôn quả vưu, hành quả hối, lộc tại kỳ trung hĩ.

(Vi Chính)
Lắng nghe nhiều, những điều còn nghi ngờ thì bảo lưu, những điều đã biết cũng thận trọng thì khi nói sẽ tránh được sai lầm; quan sát nhiều, những điều còn mù mờ thì dành lại không quyết, những điều đã biết cũng hành động thận trọng thì tránh được hối hận. Nói tránh được sai lầm, hành động tránh được hối hận thì trong lời nói và hành động đã có “lộc” rồi.
Tử Trương hỏi Khổng Tử về việc mưu cầu quan chức, ông đáp lại như trên để dạy cho Tử Trương kinh nghiệm ở quan trường tựu trung ở mấy chữ ''Đa văn khuyết nghi''.
Tuy nhiên, ở đây Khổng Tử còn có ý nhấn mạnh vào việc nỗ lực học tập, học rộng nghe nhiều với tinh thần hoài nghi, không phải bao giờ cũng cứ xác quyết, đối với những điều còn nghi vấn, hãy dành thời gian suy nghĩ, đừng vội khinh suất đưa ra kết luận, thậm chí đối với những việc mình có lẽ đã hiểu rõ thì cũng phải châm chước đôi ba bận. 
Đó là tinh thần học hỏi, nghiên cứu, truyền bá tri thức một cách có trách nhiệm.
Biển học mênh mông, học suốt đời, cũng chẳng hết: Chân, thiện, mỹ là cái ta phải dành cả đời mình để nghiên cứu, học hỏi. Truy cầu tri thức là một quá trình gian khổ cũng
giống như liều thân mình bươn vào một đám gai vậy. Sự thật thì cũng không cần phải đòi hỏi cao, chỉ cần bản thân mình đối với xã hội hoàn thành, được bổn phận là có được cống hiến, là đáng được trân trọng. Để đạt được như vậy bạn đã phải rất cố gắng, giả sử mục đích của bạn cũng giống như Tử Trương là chỉ cầu ''lộc'' thôi thì bạn cũng phải bỏ ra nhiều công sức rồi. 
Vậy thì bạn hãy gắng lên!

''Chúng ta không nhận thức tường tận được sự vật là vì chúng ta đối với sự vật chỉ quan sát bằng tập quán và trí nhớ. Hãy nghiên cứu đến tận cùng những chứng lý nhỏ nhất, những điều còn chưa nhận thức được để truy xét đến tận cùng chân tướng của sự vật”.

_________________________________
Tri Âm Quán_Thị Trấn Chũ_Lục Ngạn_Bắc Giang
Surprised

Không có nhận xét nào